Nguyên Đỗ

Nụ Hôn Xứ Huế

Đôi môi hồng thắm đêm trăng,
Em thơ hay dáng chị Hằng Nga xưa?
Ngần ngừ chẳng biết yêu chưa,
Hôn em sợ giết ngây thơ chân tình
Hồ Tịnh Tâm, hồn mông mênh,
Lòng nghe thác đổ đầu ghềnh đâu đây.
Mặt trăng tháng Tám sau mây,
Lén hôn thật nhẹ tóc bay gọi mời.
Bây giờ mỗi đứa một nơi,
Ba mươi năm, nửa kiếp người đã qua.
Nhìn trăng lại nhớ người hoa,
Nụ hôn chưa dán, trăng xoa má đào.
Nhớ làm sao, tiếc biết bao,
Nụ hôn thèm khát ngọt ngào thơm hương
Lỡ xa, cách trở trăm đường,
Nụ hôn môi mọng dễ thường còn thơm

Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nụ Hôn Xứ Huế"